Đằng sau những vụ mất tích bí ẩn
Tại khu vực hồ Rudolfa (Kenya),
có một hòn đảo mang tên
Envaitenet, theo ngôn ngữ thổ
dân địa phương có nghĩa là
“không trở lại”. Theo người dân
tại đây, hòn đảo chỉ có vài kílômét
chiều dài và rộng này “bị nguyền
rủa” khiến không ít người đã mất
tích tại đây. Nếu xem xét một cách
tổng quát từ số liệu của các nhà
nghiên cứu hiện tượng dị
thường, những địa điểm “có đi
không bao giờ trở lại” trên thế
giới không phải ít…
· Biến mất trong luồng sáng bí ẩn
Vào năm 1935, nhà nghiên cứu
của Anh là Vivian Fush cùng đoàn
thám hiểm có mặt tại đất nước
Kenya. Hai đồng nghiệp của ông
là Martin Sheflis và Bill Daison tình
nguyện đến ở hòn đảo thần bí
trên một thời gian. Nhưng 15
ngày sau không thấy ai quay lại,
Fush cử ngay một nhóm cứu hộ
tới. Họ không tìm thấy bất cứ dấu
vết nào của bạn mình, ngoại trừ
một ngôi làng bỏ hoang của thổ
dân. Một máy bay được gọi đến
để dò tìm trên không trung trong
suốt hai ngày cũng không có
được kết quả gì.
Thổ dân tại đây đã kể cho Fush
nghe, trước đó trên đảo có khá
nhiều người sinh sống. Tuy nhiên
chỉ một thời gian sau, không thấy
ai xuất hiện trên đảo nữa. Người
dân tại làng Longlani đã cử một
chiếc thuyền sang “thám thính”.
Những người này khi đặt chân
lên đảo đều ngớ người ra: đón
tiếp họ là cả một ngôi làng trống
rỗng với những túp lều bên trong
còn đầy đủ đồ vật (trên đống lửa
còn những con cá đang thối rữa)
… Không ai biết những người dân
tại đây đã biến đâu mất? Những
“phái viên” ngay sau đó vội rời
bỏ hòn đảo vì không muốn chịu
số phận tương tự.
Còn những chuyện mất tích thần
bí khác lại diễn ra ngay trước mắt
những người chứng kiến. Tuần
báo History of Science của Mỹ mô
tả một trường hợp vào ngày
30-7-1960 tại thành phố Picton
bang Ontario, khi một cậu bé 13
tuổi biến mất ngay trước mắt
người thân và hàng xóm và vài
ngày sau lại xuất hiện đúng ở vị
trí đó. Một câu chuyện khác liên
quan đến công dân 19 tuổi Frank
Fontain tại khu vực ngoại ô
Serceux-Pointuas của Paris. Trong
khi đang ngồi sau vô lăng chiếc
xe hòm của mình, anh ta bỗng
nhiên nhìn thấy trên trời có một
đốm sáng rực rỡ khác thường từ
từ hạ xuống mặt đất. Những
người bạn của Frank đang vận
chuyển hàng phía sau cũng nhận
thấy điều đó. Frank phóng xe sát
tới chỗ quả cầu đang hạ xuống.
Khi những người bạn tiến đến
gần hơn, họ nhìn thấy chiếc xe
của Frank dường như bị “cắt làm
đôi”. Trên đường chỉ còn phần
sau của xe, trong khi chỗ cabin
chỉ còn một luồng ánh sáng trắng
cuộn lại thành dạng ống và… lao
vút lên trời.
Frank dường như đã bốc hơi với
luồng ánh sáng. Cảnh sát cũng
hoài công trong việc tìm kiếm
chàng thanh niên trẻ trong 2
tuần sau đó. Bất thình lình vào
buổi sáng sớm, một người bạn
nghe tiếng gõ cửa. Khi mở cửa ra
thì Frank đứng ngay trước mặt.
Anh ta ăn mặc đúng y như cái
ngày đã mất tích, chỉ có điều
trông rất bối rối. “Chiếc xe của tôi
đâu?” - Frank hỏi người bạn vẫn
còn đang ngây người vì sửng sốt.
Những hồi ức chỉ quay về với
Frank sau khi trải qua một liệu
pháp thôi miên. Anh ta kể lại, trên
cabin xe bỗng xuất hiện một quả
cầu nhỏ sáng rực và sau đó tất cả
tan biến không còn nhận biết
được gì nữa. Frank tỉnh dậy trong
một phòng thí nghiệm nào đó có
đầy đủ các thiết bị và bộ phận
cảm biến. “Trong phòng có nhiều
quả cầu sáng rực và di chuyển
liên tục - Frank kể cho các nhà
bác học - Tôi hiểu rằng họ đang
nghiên cứu tôi”.
· Những cuộc tiếp xúc thầm kín
Alan Hainek, nhà thiên văn học và
nghiên cứu các vật thể bay không
xác định (UFO) nổi tiếng, đã cho
xuất bản một tuyển tập ghi chép
về những trường hợp “biến mất
và bị bắt cóc” tương tự, gọi là
“những cuộc tiếp xúc thầm kín
với thế giới thứ ba”. Nhiều
trường hợp trong cuốn sách này
đã được mô tả khá tỉ mỉ. Ví dụ
như vụ mất tích của hai công dân
Witfield (New Hampshire) là Betty
và Berney Hill. Hồi tháng 9-1961,
khi cả hai đang trên đường về
nhà sau chuyến đi nghỉ, họ bỗng
nhìn thấy hai quả cầu sáng rực
đang di chuyển hỗn loạn trên bầu
trời, dường như đang bám theo
xe của họ. Một lúc sau, Berney và
Betty bỗng như bị thiếp đi. Khi
tỉnh lại, họ mới biết là đã qua hai
ngày và đang ở một vị trí cách xa
cả trăm dặm so với nơi đã dừng
lại. Về sau cả hai nhớ lại dường
như đã ở trong một “con tàu”
nào đó có nhiều ánh sáng, những
sinh vật kỳ lạ ngoài trái đất đã trói
buộc họ bằng những “tia sáng-
xúc tu” nhằm chiếu xuyên qua
người họ.
Vụ UFO bắt cóc công nhân cưa gỗ
Trevis Walton tại Arizona năm
1976 và công nhân xưởng đóng
tàu Hinson-Partner một năm sau
đó tại bang Mississippi đã trở
thành một đề tài được nêu ra
trên một loạt tờ báo hàng đầu
của Mỹ. Tờ National Enquire còn
công bố một báo cáo tỉ mỉ của 2
người này về những “người
ngoài hành tinh”. Cả hai nạn nhân
bị bắt cóc này còn được kiểm tra
trên máy phát hiện nói dối và kết
quả cho thấy họ đã nói sự thực.
Thật ra, trong vô số những
trường hợp biến mất bí ẩn, có
không ít là do nguyên nhân nhận
thức sai lầm của con người hay
đơn giản chỉ là thổi phồng sự
việc. Nhưng cũng có không ít
những hiện tượng lạ thường có
thể có được một lời giải thích
chính xác về mặt khoa học. Ví dụ
như các chuyên gia thuộc Trung
tâm sinh lý học thuộc Bộ Y tế Nga
đang tiến hành những thử
nghiệm lý thú trong lĩnh vực di
chuyển lượng tử - sự di chuyển
chỉ trong khoảng khắc thông tin
về một đối tượng sinh học tới bất
kỳ một khoảng cách nào. Cho tới
nay, đối tượng nghiên cứu mới
chỉ là những con chuột trong
phòng thí nghiệm nhưng những
kết quả ban đầu cho phép đưa ra
kết luận: những gì được Albert
Einstein dự đoán từ 100 năm
trước đây và là đề tài cho nhiều
nhà văn viễn tưởng hoàn toàn có
khả năng trở thành sự thực